LÊN TÂY BẮC
Anh lên Tây bắc cùng em
Nắng hoang, mưa dại, dốc lên cổng trời
Đường xa lửa sáng trên đồi
Bao nhiêu hoa níu chân người đó anh
Sương bàng bạc, gió chông chênh
Nhấp nhô núi đá, mây bồng bềnh trôi
Bước chân ta ngập lá rơi
Như là thu đã về nơi động vàng
Đường lên xứ núi mang mang
Người ơi xin chớ vội vàng bước đi
Gửi anh hương của đồng quê
Nồng cay hương quế hẹn thề những ai
Chợ phiên phố núi hôm mai
Có người thơ thẩn đợi ai thẫn thờ
Ai làm trăng khuyết sao mờ
Người lên Tây Bắc ta chờ đợi nhau
Lạ đường trốn trận mưa mau
Có ô che - Lá trên đầu biếc non
Tiếng khèn ai giục sao hôm
Nhà ai bếp lửa khói vờn trong mây
Nhà sàn chín bậc thang say
Liêu xiêu tháng, liêu xiêu ngày với em
Bao nhiêu chốn lạ thành quen
Ai lên Tây bắc mà quên đường về.
Nguyễn Thu Phong